Chương 378 Mạnh Mẽ
Như Leo
Sau khi rời khỏi
phòng ký túc xá của mình, Quinn quyết định làm như thường lệ. Chỉ có điều lần
này, cậu quyết định hướng về mái trường để có thể nhìn rõ hơn mọi thứ đang diễn
ra. Với tên tuổi của Dạ quỷ đã được biết đến rộng rãi, hầu như không có bất kỳ
trường hợp bắt nạt công cộng nào xảy ra trong thời gian học.
Thông thường, Quinn sẽ
chú ý khi còn đi học, để chọn một vài mục tiêu tiếp theo của mình. Nhưng lúc
này, điều duy nhất cậu có thể làm lúc này là dựa vào những người muốn thực sự đối
mặt với Dạ quỷ, hoặc tìm những kẻ giấu hành động của họ trong bí mật. Thị lực
được cải thiện với kỹ năng quan sát cấp độ ba của cậu cực kỳ hữu ích khi quan
sát mọi thứ. Nhưng có một điều còn tuyệt vời hơn thế: thính giác của cậu.
Trước đây thính giác
của cậu rất xuất sắc nhưng tất cả những cuộc trò chuyện xung quanh cậu sẽ bị
nghe thấy ngay lập tức và cậu rất khó tập trung.
Rồi cậu nhận ra điều
gì đó. Khi thực hành kiểm soát Qi của mình vào buổi sáng, cậu đã vào một trạng
thái đặc biệt. Nếu bây giờ cậu chuyển sang trạng thái hiện tại và chuyển Qi tập
trung vào tai mình, cậu sẽ thấy dễ dàng bắt đầu và tập trung vào tất cả các cuộc
trò chuyện đang diễn ra cùng một lúc.
Kể từ khi sự việc xảy
ra ở bệnh viện, không chỉ khả năng kiểm soát Qi của cậu tốt hơn mà còn không bị
chứng nghiện máu. Cậu vẫn không hiểu chuyện gì đã xảy ra vào ngày hôm đó, nhưng
cậu vẫn tiếp tục việc luyện tập hàng ngày. Tuy nhiên, hào quang của cậu không
bao giờ giống nhau, là sự pha trộn giữa màu trắng và màu đỏ tạo nên một màu hồng
nhạt. Một số năng lượng của hai màu chưa hoàn toàn kết hợp với nhau. Một số năng
lượng màu đỏ có thể được nhìn thấy xoay quanh quả cầu màu hồng có kích thước một
quả bóng rổ.
Nhưng bởi vì sự hiểu
biết của cậu về Qi quá nhỏ, cậu không biết nó có nghĩa gì.
Ngay khi Quinn nghĩ rằng
có lẽ sẽ không có ai ra ngoài đêm nay, cậu nghe thấy một giọng nói từ xa.
"Không, không! Cậu
đang làm gì vậy!" Một cô gái hét lên.
Sau khi xác định được
nơi phát ra âm thanh, từ xa Quinn có thể nhìn thấy một nam sinh và hai cô gái.
Một trong hai cô gái đang kéo tóc người kia, trong khi nam sinh kia chỉ tiếp tục
xem và cười và ném ra những lời lăng mạ.
Bây giờ sau khi chọn
mục tiêu của mình, Quinn biến mất. Trong một giây, một bóng người có thể được
nhìn thấy trên mái nhà, và ngay sau đó, cậu đã biến mất.
Cô gái tiếp tục dùng kéo
tóc người kia. Có vẻ như lần này, họ đang đi ra xa hơn bình thường. Hầu hết các
vụ bắt nạt xảy ra cho đến nay đều không quá xa sân trường.
'Có phải vì họ sợ mình
không?' Quinn nghĩ khi tiếp tục đi theo.
Họ đã mạo hiểm ra khỏi
công viên, đi ngang qua cửa hàng tiện lợi. Lúc đầu, có vẻ như họ định đi đến quảng
trường chính của thành phố, nhưng họ bắt đầu đi đường vòng. Cuối cùng, họ đã đến
được nơi trông giống như một công trường xây dựng. Đó là một tòa nhà đang được
xây dựng chưa được xây dựng hoàn chỉnh và chỉ có một vài đống đất được chuyển
sang một bên. Vì vậy, khu vực này rất rộng mở. Có một hàng rào kim loại đã được
dựng tạm thời bao quanh tất cả, nhưng có thể dễ dàng di chuyển để vào bên
trong. Hàng rào ở đó chỉ để chứng tỏ rằng đó là một khu vực xây dựng.
'Có gì đó không
đúng.' Quinn nghĩ. Khi ba người đang đi, họ liên tục nhìn xung quanh, cố gắng
tìm một ai đó. Ban đầu, Quinn nghĩ rằng đó chỉ là vì họ sợ rằng Dạ quỷ có thể
xuất hiện bất cứ lúc nào, nhưng họ đã nhìn quá xa, như thể họ đang mong đợi cậu
đến.
Không chỉ vậy, ngay
khi họ vừa đến công trường, Quinn có thể ngửi thấy mùi của một người khác ở đó
đang đợi phía sau một trong những đống bùn.
“Đây là một cái bẫy.”
Mặc dù Quinn biết rằng đó là một cái bẫy, nhưng điều mà cậu đang chờ đợi.
"Nào đồ
đĩ!" Cô gái kia nói. "Ai nói cấp độ thấp như mày có thể nói chuyện với
bạn trai của tao." Cô gái tiếp tục kéo đầu nữ học viên kia, người kia tiếp
tục la hét.
"Các người có thể
dừng lại với diễn xuất tồi tệ." Một giọng nói trầm ấm vang lên.
Khi cả ba người quay
lại, họ có thể nhìn thấy Dạ quỷ. Cô gái lập tức buông ra và tất cả đều lùi lại,
hơi run.
"Cậu ta là thật."
Nam sinh nói.
"Biến khỏi đây,
tôi không muốn dây dưa với các người. Tôi đang đợi người đứng sau đống đất
đó." Quinn nói.
"Ồ, nhóc biết
tôi đã ở đây, và thằng nhóc này cũng rất tự tin." Từ đằng sau đống đất, một
người đàn ông cao to bước ra và dựa vào thành của nó. Anh ta có một cái mũ giáp
lớn màu đen trên đỉnh đầu và đeo cặp kính hình vuông trên mặt. Nhưng điều nổi bật
chính ở anh ta là đồng phục. Anh ta không mặc đồng phục tiêu chuẩn như học viên,
thay vào đó, anh ta mặc đồng phục của một giáo viên.
Kiểm tra kỹ hơn, Quinn
cũng có thể thấy trên vai anh ta, là cấp bậc trong quân đội của anh ta. Anh ta
không chỉ là một giáo viên bình thường như Del, mà ở cấp độ trung sĩ như Leo.
"Nhóc nên biết
tôi là ai." Người đàn ông nói. "Nhưng chỉ để nhắc nhở cậu, một học
viên nên biết vị trí của mình và việc làm bị thương một trung sĩ là một hành vi
phạm tội nghiêm trọng. Tôi là Dillan Wyte. Trung sĩ dưới quyền chỉ huy của tướng
Duke."
Không cần cậu phải
khai mình là ai, Quinn đã biết anh ta là trung sĩ từ năm hai. Lý do nói tên và
chức vụ của anh ta là để uy hiếp cậu. Họ biết một học viên đứng sau tất cả các
cuộc tấn công, nhưng Quinn không hề e ngại.
Ba học viên đã nhanh
chóng chạy khỏi công trường, sợ rằng họ có thể bị bắt, tuy nhiên, họ ở lại theo
dõi cuộc chiến, nấp sau một vài tấm kim loại, nhìn qua các lỗ nhỏ trên nó.
“Cậu đang gặp rắc rối
nghiêm trọng, chàng trai trẻ,” Dillan nói khi đặt tay lên đống đất.
“Tôi cũng định nói điều
tương tự,” Quinn trả lời.
Kích hoạt khả năng của
mình, Dillan có thể tạo ra nhiều khối nhỏ trông giống như những viên gạch bắn
ra từ đống đất, giống như một khẩu súng máy. Nếu Quinn có thể sử dụng cái bóng
của mình, thì sẽ dễ dàng đối phó với anh ta nhưng cậu không thể.
Thay vào đó, cậu dựa
vào tốc độ và sức mạnh của mình. Một hỗn hợp các bước Flash step để tránh một số
viên gạch và nắm tay của cậu để chặn các viên gạch đó va vào các bộ phận quan
trọng của cậu. Thỉnh thoảng, một vài viên sẽ bắn trúng cậu nhưng tổn thương là
rất ít.
\ u003c 92/95 HP \ u003c
\ u003c 90/95 HP \ u003c
Nếu đòn tấn công có
thể đánh cậu một cách trọn vẹn thì nó sẽ gây ra rất nhiều tổn thương nhanh
chóng nhưng trường hợp này thì không phải. Trung sĩ không thể tin được những gì
mình đang thấy.
“Sức mạnh của thằng
nhóc có thực sự là siêu tốc độ, hoặc có thể là dịch chuyển tức thời.” Dillan
nghĩ.
Khi Quinn tiến gần
hơn, đã đến lúc phải thay đổi chiến thuật. Đống đất nhỏ dần, kích thước thật
hoàn hảo đối với anh ta. Giờ đây, anh ta đã có thể điều khiển nó dễ dàng hơn, tạo
thành hai bàn tay khổng lồ cao hơn con người một chút. Hai tay vươn ra túm chặt
lấy Quinn từ hai phía dường như không còn cơ hội để cậu chạy thoát.
Tuy nhiên, một bước
chớp nhoáng khác đã được Quinn thực hiện, tránh hoàn toàn cú đánh khi hai bàn
tay va vào nhau, và trước khi Dillan kịp nhận ra, Quinn đã trực tiếp ở bên cạnh
anh ta. Một nắm đấm được tung ra nhanh chóng và đâm ngay vào bụng Dillan. Mặc
dù cú đánh đã kết thúc, nhưng Dillan vẫn ở vị trí cũ.
"Ha, đó là áo
giáp cấp cao đấy nhóc. Đòn tấn công yếu ớt bằng nắm đấm của cậu sẽ không làm
tôi bị thương." Dillan nói với nụ cười trên môi.
"Áo giáp cấp cao
mà anh nói. Điều đó có nghĩa là tôi có thể đấm hết sức." Quinn trả lời,
kéo lại cánh tay còn lại của mình.
Một giây tiếp theo, một
nắm đấm khác giáng vào người anh ta và cú đánh có cảm giác mạnh gấp ba lần cái
trước đó. Lần này chân anh ta đã nhấc lên khỏi mặt đất. Những cú đánh không dừng
lại ở đó khi chúng tiếp tục đến. Anh ta bị đánh quá nhanh nên không thể phản ứng
kịp.
"Những cú đấm
không phải là điều duy nhất tôi có thể làm!" Quinn hét lên khi tung một cú
đá vào mặt Dillan khi cậu vẫn đang ở trên không. Bàn chân trước móc vào đầu anh
ta, và Quinn cố gắng ném anh ta xuống đất thật mạnh, cơ thể anh ta đập lên mặt
đất vững chắc.
Ho ra máu từ miệng,
Dillan biết mình đang gặp rắc rối. Anh ta nhanh chóng đặt tay xuống nền đất và nâng
anh ta né sang hướng bên kia. "Ai ... chết tiệt…. Làm sao mà chúng mạnh như vậy. Đáng lẽ tôi
không nên dễ dãi, tôi phải sử dụng Soul weapon của mình."
Nhưng đột nhiên,
Dillan nhận ra rằng anh ta không thể nhìn thấy Quinn đang ở phía bên kia.
"Anh nghĩ rằng
tôi sẽ để anh làm điều đó?"
Khi vẫn ở trên mặt đất,
truyền năng lượng từ đôi chân, nâng nó lên khắp cơ thể, Quinn bắt đầu thực hiện
đòn Hammer strike, chỉ lần này là hướng xuống. Một tiếng nứt lớn vang lên khi mặt
đất bên dưới anh ta bắt đầu hình thành những vết nứt nhỏ và áo giáp đã bị phá vỡ.
Nó giống như một cái
búa đập vào một cái đinh trên mặt đất, và Dillan không còn tỉnh táo nữa.
\ u003c Xin chúc mừng \ u003c
\ u003c Được thưởng 10.000 exp \ u003c
\ u003c 22470/51200 \
u003c
"Chà, mình biết
đánh bại anh ta sẽ không giúp mình thăng cấp do không nhận được nhiệm vụ yêu cầu."
Ba học viên đang xem
không thể tin được. Họ đang đợi trung sĩ dậy bất cứ lúc nào, nhưng anh ta vẫn nằm
yên trên sàn nhà. Họ biết mình đang gặp nguy hiểm và không muốn ở lại đó lâu
hơn nữa, vì vậy họ quyết định lao ra khỏi khu vực này.
Quinn có thể dễ dàng
bắt kịp và ngăn chặn họ nhưng cậu không muốn. Cậu muốn Duke biết được chuyện
này. Cậu cần một người mạnh hơn một trung sĩ.
Khi Quinn rời khỏi hiện
trường một mình, cậu bắt đầu nghĩ về sức mạnh của trung sĩ mà cậu vừa chiến đấu.
Chắc chắn rằng anh ta đã đánh giá thấp cậu và không sử dụng Soul weapon của
mình, nhưng Quinn cũng không sử dụng khả năng sử dụng máu hay dị năng bóng tối
của mình. Cậu thực sự đã tăng lên về sức mạnh. Nhưng điều cậu thực sự muốn làm
là so sánh chúng với những ma cà rồng mà cậu đã gặp.
Dựa trên kinh nghiệm
của cậu về kiến thức từ hệ thống, trước nhất cậu sẽ xếp các trung sĩ có sức mạnh
tương đương với một Ma cà rồng quý tộc. Leo tất nhiên là một kẻ dị thường. Sức
mạnh của thầy ấy mạnh hơn nhiều so với một trung sĩ nhưng vẫn ở cấp bậc đó vì
lý do cá nhân. Sau đó, cậu sẽ phải đặt sức mạnh của một Đại tướng ngang bằng với
các hiệp sĩ Ma cà rồng mà hệ thống đã đề cập, tương tự như chị gái của Fex. Kế
tiếp, là tám vị tổng tham mưu trưởng, sức mạnh của họ ngang bằng với một chúa tể
Ma cà rồng, người còn được gọi là một thủ lĩnh Ma cà rồng. Điều này có nghĩa là
cậu sẽ phải đặt vua ma cà rồng ở cấp tư lệnh tối cao.
Có thể là do mức độ
quyền lực trên toàn thế giới quá ngang nhau, nên không một lực lượng nào trong
số này quyết định tấn công lẫn nhau. Họ chỉ chờ cái này hay cái kia suy yếu.
Tuy nhiên, điều này chỉ là lý thuyết của Quinn. Cậu không biết các vị vua hay
thủ lĩnh ma cà rồng thực sự mạnh đến mức nào và bao gồm cả các vị Đại tướng.
Nhưng chẳng bao lâu nữa, cậu cảm thấy mình sẽ phải đối mặt với thử thách khó
khăn nhất của mình.
Cuối cùng thì vào đêm
khuya, Duke cũng nhận được tin nhắn về những gì đã xảy ra với một trong những
trung sĩ của mình. Ông ta đang ngồi trên bàn thưởng thức đồ uống tưởng như mọi
thứ đã kết thúc, nhưng ngay sau khi một trong những trung sĩ khác thông báo cho
ông ta, ông ta đã bóp nát chiếc ly trong tay, làm nó vỡ vụn khắp nơi.
"Ngài có muốn
tôi yêu cầu một trong những trung sĩ khác tìm cách đối phó với việc này, thưa
ngài." Một người đàn ông ở bên cạnh nói.
"Không, không cần.
Tôi muốn tự mình giải quyết chuyện này và lần này, tôi sẽ không để nó sống."
Duke nói.
******
+++++Để có thể đọc và nghe audio các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui
lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé!
Group Uriworkshop:
Blogspot: https://uriworkshop.blogspot.com/
Nghe Audio truyện tại: Uriworkshop 21
Link: https://www.youtube.com/channel/UC0CO8o1tWRHh9whPQfc1z1g
++++++
0 Nhận xét