Chương
5: Học Viện Echelon
Gustav nhận ra sai lầm của mình cảm thấy bối rối
và nhìn chằm chằm xuống đất trong bối rối trong khi mỉm cười như một đứa trẻ chậm
phát triển.
“Tôi nghĩ tôi sẽ là lượt tiếp theo,” Một người
đàn ông trong đám đông nói và tiến ra khỏi vòng tròn. Anh ta di chuyển ra xa
hơn bảy feet để không làm xáo trộn vòng tròn vận chuyển những người bên trong.
Một
số người khác theo sau anh ta và trong vài giây, chỉ còn khoảng bảy người nữa trong
vòng tròn, bao gồm cả Gustav, khiến nó trở nên rộng rãi hơn.
Zwing!
Vòng
tròn dịch chuyển được kích hoạt và những người bên trong biến mất.
-
Ba mươi phút sau
Gustav
cuối cùng cũng đến trường. Ngôi trường khá lớn. Nó có thể so sánh với quy mô của
một trường đại học trong khi nó chỉ có học sinh trung học cơ sở và trung học phổ
thông.
Một
tấm biển lớn được treo ở lối vào đầu tiên.
>>HỌC
VIỆN ECHELON<<
Có
những cấu trúc cao màu bạc bên trong. Các tòa nhà khác nhau cho các mục đích học
tập khác nhau.
Có
thể nhìn thấy những chiếc ô tô và những phương tiện sang trọng khác bay lơ lửng
trên mặt đất vài inch.
Vì
Thành phố Plankton là một trong sáu thành phố vĩ đại nhất trên thế giới, nên mọi
trường học nằm trong đó đều là những trường cao cấp.
Học
viện Echelon có số lượng học sinh cao thứ hai và được biết đến trên toàn thế giới
vì một lý do. Những người hỗn huyết tuyệt vời trong Tổ chức MBO đã theo học
ngôi trường này từ khi họ còn nhỏ.
MBO
(Tổ chức hỗn huyết) là một tổ chức do chính phủ thành lập để xử lý các tình huống
liên quan đến huyết mạch. Vì hôn huyết có thể thực hiện những điều phi thường, điều
này có nghĩa mọi người sẽ không thể xử lý họ.
Hãy
tưởng tượng bạn đang cố gắng bắn hạ một tên hỗn huyết có khả năng di chuyển nhanh
hơn tốc độ ánh sáng. Đó sẽ là một chuyện không thể đối với những người bình thường
vì vậy MBO đã ở đó để xử lý những tình huống như tội phạm sử dụng huyết mạch của
họ cho mục đích xấu.
MBO
có các nhánh khác nhau xử lý các tình huống khác nhau. Một số giống như cảnh
sát, luôn đi lang thang trên đường phố để ngăn chặn hỗn huyết phạm tội. Một số
đã xử lý những kẻ hỗn huyết khủng bố và những kẻ buôn bán các cơ quan hỗn huyết.
Chi
nhánh được kính trọng nhất là những nhánh đã đi khắp các thiên hà. Kể từ khi
người Slarkov xuất hiện, người ta đã xác nhận rằng có những sinh vật sống ngoài
hành tinh bên ngoài trái đất. Sử dụng công nghệ của Slarkov, trái đất đã đi đến
các phần khác nhau của thiên hà và thực hiện một hiệp ước với các hành tinh
khác nhau. Hàng nghìn năm đã trôi qua nhưng loài người vẫn đang khám phá vũ trụ.
Gustav
đã luôn muốn tham gia MBO từ khi còn nhỏ vì cậu muốn đi khắp thiên hà, thăm các
hành tinh khác nhau và gặp gỡ các loài khác nhau nhưng không có huyết mạch xếp
hạng cao sẽ là một nhiệm vụ bất khả thi vì MBO được cho là phải có hỗn huyết mạnh
nhất trong hàng ngũ của họ. Họ phải đối mặt với rất nhiều nguy hiểm trong cuộc
thám hiểm không gian nên luôn tuyển dụng và đào tạo những người có huyết mạch
cao cấp. Ít nhất huyết mạch của bạn phải đạt loại C trước khi bạn có thể được
xem xét tuyển dụng. Họ vẫn sẽ phải trải qua bốn năm huấn luyện tại trại quân sự
MBO.
Gustav
cố gắng chạy thật nhanh vào trường hết sức có thể. Không giống như những người
khác được cha mẹ đưa đến trường, cậu phải đi bộ đến lớp học của mình.
Cậu
vẫn phải mất gần hai mươi phút chạy trước khi đến được khối C nằm ở phía đông của
trường.
Ngoài
việc đào tạo các nhóm hỗn huyết, Học viện Echelon cũng dạy các môn học bình thường
của trường như toán học và tiếng Anh. Chỉ sau khi tốt nghiệp trung học, các học
sinh hỗn huyết mới có thể quyết định theo học một trường cao đẳng hoặc đại học
chỉ dành cho người hỗn huyết. Nếu cuối cùng họ được chọn, các lớp học của họ sẽ
chỉ là rèn luyện huyết mạch của họ nhưng ở trường Trung học, mọi học sinh bất kể
bạn là người bình thường, slarkov hay hỗn huyết đều được dạy các môn học bình
thường trong các hoạt động ngoại khóa cho hỗn huyết.
Gustav
chạy trong trường đã thu hút được sự chú ý. Mọi người bắt đầu dành cho cậu những
cái nhìn kỳ lạ.
“Ồ, lại là tên rác rưởi đó! tại sao nó vẫn
theo học học viện này? ” Một số học sinh ngồi trong xe của cha mẹ họ hướng về
phía lớp học, nhìn chằm chằm vào cậu với vẻ kinh tởm.
Mặc
dù có những người bình thường không có bất kỳ dị năng đặc biệt nào theo học tại
trường, sự khác biệt giữa họ và Gustav là, họ sẽ không bao giờ thức tỉnh bất kỳ
dị năng nào do huyết mạch bình thường của họ nên họ không thu hút được sự chú ý
nhưng đối với Gustav, cậu là nỗi xấu hổ của hỗn huyết vì huyết mạch mà cậu thức
tỉnh. Mặc dù các cấp độ huyết mạch khác nhau sẽ quyết định địa vị xã hội khác
nhau, cho dù huyết mạch của một người thấp đến mức nào, vẫn có sự tôn trọng bởi
những người không có huyết mạch nhưng Gustav bị khinh thường bởi những người hỗn
huyết và những con người bình thường khác cũng vậy. Huyết mạch của cậu thậm chí
không có cấp độ hay tên, không giống như những người khác.
Có
một lý do khác khiến cậu nổi tiếng khắp học viện và đó là bởi vì, ở trường
trung học cơ sở, cậu đã thổ lộ tình yêu với cô nàng xinh đẹp nhất trong học viện,
Yuhiko Kaira.
Yuhiko
luôn tốt và đối xử công bằng với người khác theo những gì cậu nhận thấy, điều
này khiến cậu nảy sinh tình cảm với cô ấy. Cậu không biết can đảm đến từ đâu
nhưng cậu bước đến gần cô ấy khi tan học khoảng ba năm trước và thú nhận với cô
ấy rằng cô ấy là người cậu yêu.
Đây
là lúc cô ấy thể hiện bộ mặt thật sự của mình. Gustav đã bị nghiền nát bởi tình
yêu của mình.
Huyết
mạch của Yuhiko đã cho cô ấy khả năng biến vật chất thành bất cứ thứ gì cô ấy muốn.
Cô ấy nổi điên lên vì Gustav có đủ can đảm để bày tỏ tình yêu với cô ấy đến nỗi
cô ấy đã biến chiếc kẹp tóc của mình thành một tảng đá và ném nó vào người
Gustav.
Cơ
thể của Gustav đã bị nghiền nát vì sức nặng và cậu đã gãy hơn một trăm chiếc
xương khác nhau trên cơ thể.
Cậu
thực sự đã bị người yêu của mình nghiền nát.
Cậu
đã được cứu bởi một giáo viên vì người đó sợ nhà trường mang tiếng xấu vì có một
học sinh chết bên trong trường. Nếu không vì chuyện đó thì hôm nay cậu đã chết.
“Chậc chậc, hôm nay tên đó vẫn đến trường lần
nữa sau khi mình kêu nó tự tử hai ngày trước! Hãy đợi cho đến khi mình bẻ gãy tất
cả các ngón tay của nó! ” Một người ngồi trong chiếc ô tô màu xanh lam chạy
ngang qua đường trường lầm bầm với ánh mắt căm thù khi hắn ta nhìn chằm chằm
vào Gustav từ màn hình nhỏ trong xe. Gustav hiện đang chạy bộ trong khi thở hổn
hển không biết rằng mình đang bị theo dõi bởi một ai đó trong chiếc xe vừa lướt
qua.
Sau
khi chạy gần hai mươi phút, cậu cuối cùng đã tiếp cận ba tòa nhà lớn được ghép
lại theo định dạng ‘u’. Nó cũng có màu bạc như phần còn lại nhưng trông sang trọng
hơn. Tất cả đều là những tòa nhà ba tầng.
“Có vẻ như mình đã đến đúng giờ! Làm cách nào mình
có thể đến được đây mà không cần nghỉ ngơi một chút nào và mình thậm chí không
còn cảm thấy mệt mỏi như trước nữa, ”Gustav tự hỏi khi cậu đi về phía tòa nhà.
Đây
là khối đặc biệt dành cho người hỗn huyết theo học tại trường. Gustav hiện là học
sinh lớp 3c. Đây là năm thứ ba trung học của cậu và sau năm nay cậu sẽ tốt nghiệp
học viện.
Những
môn học đồi hỏi nhanh trí, Gustav rất thông minh và sáng dạ. Cậu dễ dàng đánh bại
tất cả những hỗn huyết trong lớp của mình khi vượt qua các kỳ thi như tiếng Anh
và toán, nhưng điều này gần như không có ý nghĩa gì ở tuổi này.
Ngay
cả khi bạn cực kỳ thông minh và muốn trở thành một nhà khoa học, các trường đại
học khoa học không có huyết thống tốt sẽ không chọn một người như vậy trừ khi họ
có mối quan hệ trong giới giàu có và quyền lực.
Gustav
cuối cùng cũng đến trước lớp học ở giữa hai tòa nhà.
Khi
vào bên trong, tất cả mọi người trong lớp quay lại nhìn cậu nhưng trong giây tiếp
theo, họ quay mặt lại về phía giáo viên đang đứng trước mặt họ.
Có
thể nghe thấy những tiếng rít và khịt mũi khi cậu bước đến chỗ ngồi của mình ở
góc tây nam của lớp. Đằng sau những chiếc ghế còn lại.
Nam
giáo viên thậm chí không thèm liếc hắn một cái, tựa hồ cậu chỉ là một cơn gió
thoảng qua.
Lớp
học được sắp xếp như một lớp học bình thường với các bàn học được sắp xếp theo
hàng và cột. Có một hình chiếu trên tường. Nó giống như một biểu đồ cơ thể cho
thấy bên trong của một hỗn huyết đang vận chuyển sức mạnh từ huyết mạch của anh
ta.
Gustav
ngồi xuống góc cô đơn quen thuộc của mình và lắng nghe giáo viên nói.
Rõ
ràng, nam giáo viên đang nói về việc họ sẽ có kỳ thi cuối cùng trong sáu tháng
tới, điều này sẽ quyết định liệu họ có được chọn bởi các tổ chức đào tạo huyết mạch
cao hơn hay không.
Gustav
đang chú ý thì một âm thanh thông báo vang lên trong đầu cậu.
Một
ánh sáng nhấp nháy hình chữ nhật màu xanh lam xuất hiện ở góc trên cùng bên
trái của tầm mắt cậu.
“Chết tiệt, mình đã quên mất chuyện này,”
Gustav thốt lên khi một tin nhắn hiện ra trước mặt cậu.
[Nhiệm vụ hàng ngày đã hoàn thành (1/3): Đi được
3 km]
"Nhiệm
vụ hàng ngày?" Gustav nói với một cái nhìn kỳ lạ khi cậu nhìn chằm chằm
vào tin nhắn.
Cậu
đột nhiên cảm thấy khó chịu, giống như có thứ gì đó đang đâm vào da cậu từ mọi
góc độ.
Cảm
nhận được sự im lặng đột ngột, tầm nhìn của cậu lại tập trung vào lớp học và cậu
nhận thấy mọi người đang nhìn chằm chằm vào mình.
Đôi
mắt cậu mở to khi cậu nhận ra rằng cậu vừa mới hét lên những lời của mình ra
thay vì nói chúng trong tâm trí.
"Cậu
ta không chỉ là rác rưởi mà bây giờ cậu ta là một thứ rác rưởi điên rồ hả?"
Một
nữ sinh lẩm bẩm.
Cả
lớp có một cái nhìn kinh tởm khi họ nhìn chằm chằm vào cậu.
Giáo
viên quay lại giải thích sau khi Gustav đứng lên xin lỗi.
“Cái thứ chết tiệt này,” Gustav khó chịu lẩm bẩm
trong nội tâm.
[Ký chủ là định nghĩa của một thứ chết tiệt!]
Ngay
lập tức Gustav nhìn thấy tin nhắn xuất hiện trong tầm mắt của mình, cậu gần như
hộc máu.
“Cái này…” Cậu gần như hét lên một lần nữa
nhưng cậu đã kiểm soát được bản thân.
Sau
khi bình tĩnh lại, cậu mới nhớ ra tin nhắn lúc nãy.
"Nhiệm
vụ hàng ngày là gì?"
+++++Để có thể đọc và nghe audio các chương
mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm
ơn mọi người nhé!
Group Uriworkshop:
Blogspot: https://uriworkshop.blogspot.com/
Nghe Audio truyện tại: Uriworkshop 21
Link: https://www.youtube.com/channel/UC0CO8o1tWRHh9whPQfc1z1g
++++++
0 Nhận xét