Advertisement

Main Ad

Hệ Thống Huyết Mạch - Chương 9

 


Chương 9: Điểm Thuộc Tính

Gustav mất khoảng một giờ để từ trường về nhà vì không giống như buổi sáng, cậu không vội vàng và tâm trí cậu hiện đang bận rộn với các kế hoạch.

Khi cậu về đến nhà, toàn bộ căn nhà trống rỗng. Thông thường, Endric sẽ được mẹ đón và đưa về nhà khi trường học đóng cửa trong ngày.

Gustav luôn bắt gặp em ấy ở nhà sau khi đi bộ từ trường về.

Gustav không suy nghĩ quá nhiều, cậu đi thẳng vào phòng và ngồi trên thành bồn tắm.

Không giống như những người bình thường, cha mẹ của Gustav cảm thấy Gustav không đáng có một chiếc giường nên đã đặt một chiếc bồn tắm từ bãi phế liệu trong phòng của cậu.

Cậu đã ngủ trong bồn tắm này gần mười năm rồi. Làm thế nào cậu vẫn cố gắng để phù hợp với nó là vì cơ thể của cậu nhỏ vì suy dinh dưỡng. Cậu chỉ cao hơn một chút so với cậu em trai của mình.

Gustav đã mở lại giao diện hệ thống và nhanh chóng yêu cầu mở bảng Nhiệm vụ.

*****

 [Nhiệm vụ]

Hàng ngày

Hàng tuần

Hàng tháng

Hàng năm

*****

 “Hàng ngày,” cậu gọi, khiến bảng điều khiển lại thay đổi.

*****

 [Nhiệm vụ]

>>Hang ngày<<

Nhiệm vụ của ngày hôm nay (1/3):

+ Chạy 3km (Tình trạng: Đã hoàn thành)

+ Leo lên độ cao 20 mét (Trạng thái: 9 / 20m)

+ Mang vật nặng tổng cộng 150 kg (Tình trạng: 0/150)

¨       Phần thưởng khi hoàn thành: +5 điểm thuộc tính

¨       Hình phạt cho sự thất bại: (Ẩn!) Sẽ được tiết lộ khi ký chủ không hoàn thành nhiệm vụ.

*****

Lần này Gustav đọc nó một cách chính xác từ trên xuống dưới.

“Mình sẽ nhận được năm điểm thuộc tính khi hoàn thành nhiệm vụ, hmm, giống như những trò chơi đó, mình có thể thêm nó vào bất kỳ thuộc tính nào mà mình muốn cải thiện,” Gustav phân tích, “Cũng có hình phạt? đợi đã, ẩn? tại sao toàn bộ hệ thống quyền lực này lại bí ẩn như vậy? " Gustav tự hỏi nhưng biết rằng cậu sẽ không nhận được câu trả lời ngay bây giờ, cậu đã ném nó vào trong tâm trí.

"Nó nói rằng mình đã leo cao tới chín mét rồi?" Gustav ngạc nhiên khi thấy tình trạng của nhiệm vụ leo 20 mét.

Sau một hồi suy nghĩ, cậu hiểu rằng chắc hẳn là do cái cầu thang mà cậu luôn leo để lên tầng cuối cùng, nơi có lớp 3C.

Bình thường chúng là thang máy để đi lên nhưng Gustav luôn thích tránh những hỗn huyết khác bất cứ khi nào cậu đến trường vì vậy lý do của cậu chọn sử dụng cầu thang bộ.

Thậm chí có lần cậu còn bị đánh ngay trong thang máy. Cậu không muốn tiếp xúc với những người khác.

Kế hoạch ban đầu của cậu là đến thăm ngọn núi ở rìa thành phố và bắt đầu leo ​​trở lại mặc dù cậu nhớ rằng sẽ rất nguy hiểm kể từ khi chạm trán với người đàn ông vô danh. Cậu vẫn sẵn sàng mạo hiểm. Nhưng giờ cậu biết mình chỉ cần leo vài bậc thang là xong nhiệm vụ, việc đi lại đến rìa thành phố không còn cần thiết nữa.

Điều mà Gustav không biết là, cậu chỉ đưa ra quyết định đúng đắn khi kết luận không đi thăm ngọn núi. Nếu cậu quyết định đi, cậu sẽ gặp phải một thế lực mà cậu không thể đối phó.

Vì cậu biết cách xử lý vấn đề leo trèo, nhiệm tiếp theo đã nâng lên đến một trăm năm mươi kg.

Gustav đã có một giọt mồ hôi lăn dài trên trán khi suy nghĩ xem mình sẽ xử lý tình huống này như thế nào.

 “Chờ đã, vì hệ thống sẽ tính và cho mình trạng thái về khối lượng công việc đã được hoàn thành, điều đó có nghĩa là nó không cần phải thực hiện cùng một lúc… Mình không phải mang theo một trăm năm mươi kg trong một lần, ”Gustav cuối cùng đã nhận ra điều này.

 “Điều này có nghĩa là mình có thể tiếp tục nâng bất cứ thứ gì nặng khoảng một kg, một trăm năm mươi lần để mình hoàn thành việc này,” Gustav mỉm cười khi nghĩ đến điều này và tiếp tục lao về phía phòng khách.

Vì không có ai xung quanh, cậu đủ mạnh dạn để bước ra. Cậu nhìn quanh phòng khách.

Tất cả dường như xa lạ với cậu vì cậu hầu như không ra ngoài. Cậu thậm chí không thể nhớ lần cuối cùng cậu ngồi trên ghế sofa.

 

“Ghế sofa,” ngay lập tức tâm trí cậu chuyển đến chiếc ghế sofa và cậu đi về phía nó.

Ghế sofa được đặt theo dạng chữ ‘L’ ở giữa phòng khách.

Một hai chỗ ngồi và một ba chỗ ngồi. Gustav đứng trước chiếc ghế dài hai chỗ ngồi.

Cậu biết trọng lượng của một chiếc ghế dài hai chỗ ngồi thông thường khoảng bốn mươi kg, nặng hơn sức cậu nâng nhưng bố mẹ cậu nghèo, vì vậy cậu tin rằng chiếc ghế sofa sẽ nhẹ hơn vì họ không thể mua được vật liệu chất lượng cao.

Ngoài ra, các ghế sofa có thể bị lệch khỏi nhau. Cậu đã lên kế hoạch tách chúng ra để cậu ta sẽ nhấc một cái lên vài lần.

Gustav nhanh chóng làm điều đó và nhấc một trong những chiếc ghế sofa lên.

 “Hừ,” Gustav càu nhàu khi nhấc nó lên lần đầu tiên.

Cậu ấy vẫn mở công việc hàng ngày chỉ để cậu có thể nhìn thấy tiến độ.

*****

+Mang vật thể tổng cộng 150 kg (Tình trạng: 16/150)

*****

Gustav mỉm cười khi nhận thấy sự tiến bộ.

Cậu thả chiếc ghế sofa xuống và nhấc nó lên một lần nữa.

Hừ! Hừ! Hừ! Hừ! Hừ! Hừ! Hừ! Hừ! Hừ!

Cậu thả xuống và nâng nó lên tổng cộng mười lần trước khi dừng lại.

Đến khi xong việc, cậu thở hổn hển.

Cậu nằm xuống sàn và mỉm cười khi nhìn chằm chằm vào thông báo hiện lên.

 [Nhiệm vụ hàng ngày đã hoàn thành (2/3): Mang vật thể tổng cộng một trăm năm mươi kg]

Sau khi hít vào thở ra dồn dập một lúc, cậu nhanh chóng kết nối những chiếc ghế sofa lại với nhau và đặt chúng vào đúng vị trí. Cậu ấy không muốn để lại bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy cậu đang ở đó.

Gustav biết phải làm gì tiếp theo trở vào phòng và cởi đồng phục học sinh, đặt chúng vào tủ nhỏ phía sau bồn tắm.

Khi cậu ta mở tủ ra chỉ có thể nhìn thấy một tấm vải bên trong. Đó là một loại áo liền quần bó sát màu xanh lam. Màu sắc hơi nhạt đi nhưng đó là mảnh vải duy nhất của Gustav lúc này.

Bộ áo liền quần có một chiếc áo hoodie và đúng như tên gọi của nó (áo liền quần), nó thực sự là một chiếc áo liền quần. Phần ống quần của nó chỉ dài qua đầu gối của cậu vài inch.

Gustav nhanh chóng đội mũ trùm đầu và phóng ra khỏi nhà.

Hai giờ sau

Gustav đang chạy bộ trở về nhà với nụ cười trên môi. Cậu thậm chí còn không bận tâm đến những cái nhìn chằm chằm của những người xung quanh, những người cứ nhìn cậu với vẻ thương hại, nghĩ rằng cậu là một kẻ ăn xin.

Lúc này đã gần bảy giờ tối. Bầu trời gần tối hẳn nhưng đường phố vẫn sáng sủa như mọi khi.

Những tòa nhà cao tầng bừng sáng lên, bầu trời càng lúc càng tối.

Khi bầu trời trở nên tối hẳn, những bóng đèn lơ lửng trên không trung bừng sáng.

Những bóng đèn này được xếp thành hàng dài trên khắp các con phố, đặt trên không trung ở cả hai phía.

Chúng không được nhìn thấy vào ban ngày nhưng chúng luôn ở đó.

Gustav dừng bước và nhìn chằm chằm vào khung cảnh tuyệt đẹp.

Không còn nghi ngờ gì nữa, đó là một cảnh tượng tuyệt vời.

Đặc biệt, có điều gì đó đã thu hút sự chú ý của Gustav ở phía xa.

Đó là một tòa nhà cao sáng rực rỡ. Nó cao đến nỗi đầu nhọn của nó xuyên qua bầu trời bên trên.

Nó là tòa nhà cao nhất trong thành phố và nó nằm ở trung tâm của thành phố.

Các chữ màu xanh phát sáng trên bề mặt của tòa nhà đặc biệt bắt mắt. Nó mang lại một cảm giác độc đáo.

>>MBO<<

Gustav nhìn chằm chằm vào nó và mỉm cười, "Mình không thể chờ đợi khi được là một trong số những người sẽ được cấp quyền vào tòa nhà đó"

Nói xong, Gustav quay lại và bắt đầu đi thẳng về nhà.

Trong vài phút, cậu về nhà và đi thẳng về phòng của mình. Cậu không biết mẹ và em trai đã về chưa nhưng cậu không thấy phiền.

Cậu nhớ lại thông báo mà cậu nhận được ngay lập tức sau khi leo liên tục lên cầu thang của tòa nhà ba tầng.

 [Nhiệm vụ hàng ngày đã hoàn thành (3/3)]

 [Ký chủ đã nhận được +5 điểm thuộc tính]

[Ký chủ đã nhận được 50 điểm kinh nghiệm]

Những người xung quanh nhìn chằm chằm vào cậu như thể cậu bị chậm phát triển nhưng chỉ có cậu hiểu những gì cậu đang làm vào thời điểm đó.

Gustav nhanh chóng ngồi vào bồn tắm và mở giao diện hệ thống. Cậu không lãng phí thời gian trước khi kiểm tra bảng thuộc tính.

*****

 [Thuộc tính ký chủ]

-Tên: Gustav Oslov

-Cấp độ 1

-Hạng: ?

-Exp: 50/100

-Hp: 100/100

-Năng lượng: 10/30

{Thống kê thuộc tính}

Sức mạnh - 1

Nhận thức - 1

Nhanh nhẹn - rỗng

Tốc độ - 1

Dũng cảm - null

Trí thông minh - 4

Charm - null

{Điểm thuộc tính - 5}

*****

 “Ồ, nó thực sự được thêm vào,” Gustav nói một cách hào hứng khi nhìn chằm chằm vào các điểm thuộc tính.

"Bây giờ làm cách nào để phân bổ những điểm này?" Gustav suy nghĩ khi cậu chống cằm.

+++++Để có thể đọc và nghe audio các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé!

 

Group Uriworkshop:

Blogspot: https://uriworkshop.blogspot.com/

 

Nghe Audio truyện tại: Uriworkshop 21

Link: https://www.youtube.com/channel/UC0CO8o1tWRHh9whPQfc1z1g

 

++++++

 

Đăng nhận xét

0 Nhận xét