Chương 53: Cảm Xúc Dâng
Trào
Vài phút sau, Gustav
đã trở lại khu phố của mình. Chỉ còn một nhiệm vụ hàng ngày để cậu hoàn thành
vào lúc này.
Lúc này đã là mười giờ
tối, nghĩa là cậu vẫn còn hai giờ trước khi một ngày kết thúc.
Gustav thở phào nhẹ
nhõm.
Kế hoạch hoàn thành
nhiệm vụ cuối cùng của cậu yêu cầu cậu phải đi về phía khu rừng.
Cậu lại kích hoạt nhanh
nhẹn và chạy về phía khu rừng.
Trong vài giây, hình
bóng của cậu lướt qua căn hộ cuối cùng trong khu dân cư này và hướng đến khu rừng
thưa thớt phía trước.
Khi chạy ra, cậu đã đến
trước một cái cây ở giữa khu rừng thưa thớt.
Cây cao khoảng chín
mét với màu xanh lục và xanh lam.
Chiều rộng của cái
cây có thể so sánh với kích thước của bốn người đặt cạnh nhau.
Gustav đứng trước cái
cây và đưa tay ra để chạm vào nó.
“Cây này đi,” cậu lẩm
bẩm sau khi sờ cây bằng lòng bàn tay.
Gustav nắm chặt tay,
rút tay về phía sau và đấm ra.
Nắm đấm của cậu va
vào cái cây tạo ra một tiếng nổ lớn vang lên.
Một cái hố sâu 4 inch
được hình thành trong thân cây và nắm đấm của Gustav bị chôn vùi bên trong.
Gustav rút cánh tay
ra khỏi lỗ và đặt ngón tay lên cằm.
“Với sức mạnh bình
thường của mình, mình chỉ có thể làm được chừng này… Hãy để mình dòn hết sức
vào,” Gustav nói trong nội tâm khi cậu vào tư thế chiến đấu.
“Fuu,” Cậu thở ra và
cong cánh tay của mình trở lại giới hạn trước khi tung ra một nắm đấm khác.
Khi va chạm, lần này,
nắm đấm của Gustav tạo ra một lỗ sâu 10 inch vào thân cây. Vết nứt lan rộng từ
điểm đó sang các phần khác của cây nhưng nó vẫn còn lâu mới đổ.
“Mình đoán điều này
là nhiều nhất có thể làm với sức mạnh bình thường của mình,” Gustav nhận ra rằng
sức mạnh của cậu vẫn còn khá thấp và chiến thắng của cậu trước huyết lang đến từ
việc kết hợp sức mạnh của cậu với sức mạnh biến đổi thành quái thú.
Cậu không hề biết rằng
sức mạnh bình thường của mình có thể sánh ngang với hạng Zulu bậc ba.
“Biến đổi thành quái
thú đột biến một phần,”
Gustav đã kích hoạt huyết
mạch biến đổi thành quái thú và bắt đầu phát triển về kích thước.
Cơ thể cậu căng phồng
và gần như xé toạc chiếc áo len của cậu. Nếu không có độ đàn hồi của cái này vượt
qua cái trước thì nó đã bị rách rồi.
Ở trạng thái này,
Gustav cao hơn mét tám.
Cậu lại nắm chặt tay,
“Hãy thử lại lần nữa,” cậu thì thầm với một giọng trầm.
Cậu đấm vào cây một lần
nữa khiến các mảnh vụn bay khắp nơi khi nắm đấm của cậu cắm sâu vào giữa thân
cây.
Gustav kéo cánh tay
phải lại trong khi ném cánh tay trái ra.
Nắm tay trái của cậu
va vào cái cây và cuối cùng cái cây cũng phải chịu thua. Cái cây đang đứng kiêu
hãnh trước đó tách ra khỏi phần thân phía dưới.
Gỗ ở khu vực giữa thân
cây không thể chịu được trọng lượng của nó nữa nên rơi xuống.
Nó đập xuống đất bên
trái Gustav.
Gustav đã không biến
đổi trở lại hình dạng bình thường của mình, thay vào đó, cậu đi về phía cái cây
đổ.
Thân cây bị chặt bỏ
dài khoảng bảy mét.
Gustav cúi người và đặt
lòng bàn tay lên thân cây trước khi nắm chặt nó.
“Ugh,” Cậu gầm lên
khi nhấc cái cây lên trên đầu.
Chỉ một lần thôi cũng
đủ để cậu nghe thấy thông báo của hệ thống vang lên bên tai.
[Hoàn thành nhiệm vụ
hàng ngày (3/3): Mang theo tổng cộng 2750 kg]
Gustav cúi xuống và
nhẹ nhàng thả cây xuống. Cậu từ từ biến đổi trở lại hình dạng con người.
Đúng như cậu dự đoán,
cái cây này nặng quá đủ để cậu hoàn thành công việc hàng ngày của mình.
Có những cây nhỏ hơn
trong khu vực nhưng cậu quyết định sử dụng nó để đảm bảo rằng cậu hoàn thành
nhiệm vụ trong một lần.
“Xong… Mình cần bắt đầu
đặt những công việc hàng ngày của mình lên hàng đầu trước khi làm bất cứ việc
gì khác trong ngày,” Gustav nói với ánh mắt trầm ngâm.
Cậu đã nghiên cứu các
sinh vật lai từ đêm hôm trước. Vì cậu có thể nhận được Exp từ việc giết các sinh
vật lai và bán các bộ phận cơ thể của chúng, đúng là một một mũi tên trúng hai
con nhạn nếu cậu muốn săn bắt chúng.
Vấn đề là tìm ở đâu
mà không bị giết vì có những sinh vật lai mạnh hơn cậu hiện tại.
Gustav ngồi xuống gốc
cây và mở giao diện hệ thống.
Khi nó xuất hiện
trong tầm mắt của cậu, cậu kêu gọi bảng kỹ năng và khả năng được hiển thị.
*****
{Kỹ năng và khả
năng]
Nhanh nhẹn - Cấp độ 4
Chạy nước rút - Cấp độ
3
Tự phục hồi - Cấp độ
3
Thay đổi hình dạng -
Cấp độ 1
Dịch chuyển khớp - Cấp
độ 3
Miễn dịch độc tố - Cấp
độ 3
Sáng tạo - Cấp độ 3
Thu thập huyết mạch -
Cấp 3
*****
Đôi mắt của Gustav tập
trung vào khả năng thay đổi hình dạng mà cậu muốn biết liệu nó có đúng như những
gì cậu nghĩ hay không.
*****
Thay đổi hình dạng -
Cấp độ 1
(Khả năng sao chép
ngoại hình của một người khi đáp ứng các yêu cầu phù hợp)
*****
“Nó thực sự như mình
nghĩ,” Gustav cảm thấy như đang mơ.
Cậu chưa bao giờ biết
mình sẽ có được khả năng như vậy vào thời điểm như thế này.
“Điều này làm cho mọi
thứ dễ dàng hơn nhiều,” Gustav đã suy nghĩ về cách cậu sẽ sử dụng khả năng để
có lợi nhất cho mình.
Cậu chưa từng thấy ai
đó có khả năng thay đổi hình dạng trước đây nên cậu tin rằng nó hẳn là khá hiếm.
Gustav quyết định
quay trở lại căn hộ của mình sau vài phút phác thảo kế hoạch.
Lúc Gustav bước vào
tòa nhà đã hơn mười giờ tối.
Cậu lên đến tầng cuối
cùng trong vài giây và đi qua hành lang dẫn đến căn hộ của mình.
"Hmm?" Cậu
nhận ra bóng dáng của một người đang ngồi trước cửa căn hộ của mình.
Đèn trong hành lang
sáng mờ đó là lý do tại sao Gustav không thể nhìn thấy người này chính xác
nhưng do nhận thức nên cậu đã nhận ra người đó từ rất xa và cậu có thể biết người
này là nữ.
Gustav lặng lẽ đi về
phía người đó với vẻ mặt nghi ngờ.
Cậu đang chuẩn bị tấn
công hoặc chống lại bất kỳ đòn tấn công nào nếu người này là đối tượng nguy hiểm.
Cậu lặng lẽ di chuyển
cho đến khi chỉ còn cách người đó bảy bước chân. Cuối cùng cậu cũng có thể nhìn
rõ người đó.
"Angy?" Cậu
lầm bầm với vẻ mặt hoang mang khi đi về phía cô ấy.
Angy đang ôm gối ngồi
trước căn hộ của cậu. Hai cánh tay của cô ấy được đặt trong tư thế bắt chéo
trên đầu gối và trán của cô ấy đặt trên cánh tay của cô ấy.
Thỉnh thoảng đầu cô ấy
nghiêng sang một bên và rơi khỏi cánh tay nhưng cô ấy có thể đặt nó trở lại
cánh tay trong tiềm thức.
“Angy,” Gustav đến
trước mặt cô và gọi.
Mi mắt cô run lên và
cô ấy mở đôi mắt vẫn còn nặng trĩu vì buồn ngủ.
"Huh?" Cô ấy
lầm bầm với vẻ bối rối khi mắt cô ấy sáng lên và cô ấy nhận thấy Gustav đang đứng
trước mặt cô ấy.
“Gus-tav! Cậu đã về,
”Cô ấy bật dậy với vẻ xấu hổ và lau sạch nước dãi bên miệng.
"Vâng, tôi đã trở
lại, cậu đang làm gì ở đây?" Gustav hỏi với vẻ bối rối.
“À, tôi nhận thấy rằng
cậu đã không trở lại kể từ khi cậu rời đi gần hai giờ trước. Tôi quyết định đợi
trước căn hộ của cậu để tôi có thể gọi cảnh sát hoặc báo cho khu phố kịp thời nếu
cậu không xuất hiện… đề phòng cậu gặp bất kỳ nguy hiểm nào, ”Angy có vẻ nhẹ
nhõm khi nói.
Gustav tròn mắt kinh
ngạc, "Cô ấy làm vậy để đảm bảo an toàn cho mình?"
Cậu muốn nói điều gì
đó sau khi nghe cô ấy giải thích nhưng cậu không thể tìm thấy từ thích hợp.
Cậu cứ nhìn cô ấy chằm
chằm khi từng giây được đếm. Cậu cảm thấy một cảm xúc khó tả trào dâng từ bên
trong khi cậu nhận ra vẻ quan tâm trên khuôn mặt cô ấy.
Angy cũng đang nhìn
chằm chằm vào cậu. Bầu không khí bắt đầu trở nên khó xử khi cả hai người họ nhìn
chằm chằm vào mắt nhau.
“Tôi tin là bây giờ cậu
đã trở lại,” Angy cuối cùng cũng nói để phá vỡ sự im lặng.
“Tôi đi ngủ ngay bây
giờ, chúc ngủ ngon,” Angy quay lại để đi về phía căn hộ của mình khi cô ấy vẫy
tay với Gustav.
“Buổi tối vui vẻ,” giọng
Gustav nghe có vẻ hơi nhỏ khi cậu trả lời cô ấy.
Cô ấy quay lại và mỉm
cười với cậu một cách nồng nhiệt trước khi bước vào căn hộ của mình.
Gustav lấy chìa khóa
và mở cửa trước khi bước vào.
Một giọt nước rơi xuống
sàn trước Gustav vài cm khiến tâm trí cậu quay trở lại.
"Huh? Đây là
gì?" Gustav chạm vào má mình và cảm thấy ướt.
"Mình đang khóc
à?"
+++++Để có thể đọc và nghe audio các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui
lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé!
Group Uriworkshop:
Blogspot: https://uriworkshop.blogspot.com/
Nghe Audio truyện tại: Uriworkshop 21
Link: https://www.youtube.com/channel/UC0CO8o1tWRHh9whPQfc1z1g
++++++
0 Nhận xét